Chuyển đến nội dung chính

CON ĐƯỜNG VÀ BẦU TRỜI - MỘT KHỞI ĐẦU

 Sau chuỗi ngày ấp ủ ý tưởng hình thành một không gian cá nhân để ghi lại những cảm nghĩ, những điều thoáng qua và lắng đọng lại trong phút chốc rồi có thể vụt biến đi trong dòng thời gian hối hả, bất tận, tôi đã lấy đủ quyết tâm để tìm hiểu và lập ra góc chia sẻ này. Với tôi đây là thời điểm khá phù hợp để bắt đầu. Ý tưởng này đã có trong tôi từ lâu khi nhiều suy nghĩ cứ ngày một lớn lên, chất chứa và nhiều khi cũng không biết chia sẻ cùng ai. Ở lứa tuổi 39 sắp bước sang 40, tôi tự thấy nên làm một điều gì đó cho chính tôi, cho những người thân quanh tôi và cho tương lai. 

CON ĐƯỜNG VÀ BẦU TRỜI - cái tên mà tôi vừa mới nghĩ ra trong giây lát tại phòng Lab thuộc ngôi trường mà tôi đang theo học GSGES, Đại học Kyoto ngay khi tôi hạ đủ quyết tâm để quyết định sinh ra nó - đã thể hiện điều mà tôi muốn truyền tải. Con đường và bầu trời đều có điểm chung là dài và rộng vô tận. Con đường thì có thể thẳng hoặc quanh co nhưng nó sẽ luôn tiến tới, bầu trời thì cao rộng đẹp và luôn đem lại bao ước mơ, cảm xúc. Tôi tự thấy tính cách và bản thân mình luôn như con đường đơn độc nỗ lực để tiến về phía trước với ước muốn vươn tới bầu trời xanh hoặc chí ít được "đi giữa trời rực rỡ" (một bài hát đang hot trong giới trẻ hiện nay).

Trong không gian này có lẽ tôi sẽ viết nhiều hơn là đăng ảnh (như hiện nay facebook vẫn đang rất thành công với chức năng của nó), sẽ chia sẻ những suy nghĩ và cảm xúc thật, sẽ nghi lại những hồi ức tuổi thơ - nơi mà tôi luôn mong muốn các con tôi - vợ tôi hiểu và trân trọng nó như là di sản mà ba để lại dù là tầm thường, bình thường, bất thường hay phi thường. Đó có thể là những mẫu chuyện nhỏ được ghép nối không liền mạch của Mẹ, Ba, các Mệ hay cả cô em ruột duy nhất trong gia đình hơi chua ngoa nhưng luôn là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho tôi. Đó có thể là những mẫu chuyện về mối quan hệ với vợ tôi (Xù Bông) người có ảnh hưởng lớn nhất trong cuộc đời tôi từ năm tôi 32 tuổi và đến nay tầm ảnh hưởng đó ngày càng lan rộng sâu sắc và toàn diện. Ngoài ra tôi nghĩ là tôi cũng sẽ viết và chia sẻ các thông tin, câu chuyện mà tôi thấy thú vị trong cuộc sống thường nhật. 

Cảm ơn một người bạn của tôi thời cấp 3 đã tạo cho tôi ý tưởng và cảm hứng để làm nên trang này. Tôi hi vọng rằng không gian này, con đường này, bầu trời này sẽ được duy trì cho tôi, con tôi và các thế hệ sau viết tiếp dòng lịch sử gia đình Ba Lép - Mẹ Xù thân thương!


Kyoto - 9:35 PM - Thứ 3 - Ngày 13/5/2025 

N.P.C

*************************************

English version:

A ROAD AND THE SKY - A BEGINNING

After many days of nurturing the idea of creating a personal space to capture fleeting thoughts—those brief moments of reflection that come and go in the rush of time—I’ve finally gathered enough determination to learn how to build and share this corner of mine. To me, this feels like the right moment to begin. The idea has long existed within me, as thoughts kept growing, accumulating, and sometimes felt too heavy to share with anyone. At the age of 39, soon to turn 40, I feel it’s time to do something meaningful for myself, for my loved ones around me, and for the future.

“The Road and the Sky”—a name that came to me in a fleeting moment in the lab of GSGES, Kyoto University, the very place where I resolved to give life to this space—conveys the message I want to express. Both the road and the sky share the quality of being endlessly vast. A road may be straight or winding, but it always moves forward; the sky is high, wide, beautiful, and constantly stirs up dreams and emotions. I see myself as a solitary road—always striving to move forward, aiming to reach the blue sky, or at least to “walk beneath the brilliant sky” (a lyric from a song currently popular among the youth).

In this space, I will probably write more than I post photos (unlike Facebook, which thrives on its visual sharing functions). I will share genuine thoughts and emotions, record childhood memories—memories I hope my children and my wife will one day understand and cherish as a legacy from me, no matter how ordinary, unusual, or extraordinary they may seem. These may be fragmented stories about my mother, my father, my aunts, or even my one and only younger sister, who may be a bit sharp-tongued but has always been a solid emotional support for me. There may also be stories about my relationship with my wife, “Xu Bong,” who has been the most influential person in my life since I was 32, and whose influence continues to grow deeper and more all-encompassing.

Beyond that, I imagine I’ll also write and share information and stories that I find interesting in everyday life.

I hope this space—this road and this sky—will endure for my children and for future generations to continue writing the history of our beloved family: Father Lép and Mother Xu.

Kyoto – 9:35 PM – Tuesday – May 13, 2025
N.P.C

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

ĐI GIỮA TRỜI RỰC RỠ - KYOTO LIFE - P1

 Chào các bạn, tôi muốn bắt đầu bài viết của mình bằng chủ đề này, chủ đề liên quan mật thiết đến tôi ngay bây giờ. Mỗi buổi sáng trên đường đến trường, dưới ánh nắng vàng dụi nhẹ ban mai, hai bên đường hoa đua nở lại làm tôi thấy tràn đầy sức sống và phấn chấn. Đó cũng là nguồn cảm hứng cho tôi trong chuỗi bài Đi giữa trời rực rỡ này. Trở lại ngày 29 tháng 9 năm 2024, khi mà tôi lần đầu tiên bước chân lên đất nước Nhật Bản. Đất nước mà trong giấc mơ của tôi chưa bao giờ xuất hiện. Tôi cũng không hiểu tại sao mà tôi ít khi mơ về nó. Có lẽ tôi thích văn hóa phương Tây hơn là phương Đông và đặc biệt phương Đông như đất nước Nhật thì tôi chưa hề thấy nó gây ấn tượng đặc biệt bao giờ suốt thời gian niên thiếu và đại học của mình. Tuy nhiên có lẽ nó nằm trong tiềm thức.  BƯỚC KHỞI ĐẦU Còn nhớ hồi tôi mới bắt đầu chuyển qua học tiếng Anh (Trước kia tôi học tiếng Pháp) tôi đã rất quyết tâm, thường tôi luyện đọc và tôi đã mua được một cuốn sách tại tiệm sách cũ với bìa màu xanh khổ lớ...